Plagiarism Policy

QUY ĐỊNH
Về việc kiểm soát và xử lý đạo văn
tại Tạp chí Khoa học Ngôn ngữ và Văn hóa

  1. Định nghĩa đạo văn

Đạo văn là việc tác giả sử dụng có hoặc không có chủ ý các sản phẩm học thuật (bao gồm câu văn, đoạn văn, bài viết, số liệu, hình ảnh, thông tin và ý tưởng) của tác giả hoặc nguồn tư liệu khác vào các sản phẩm của mình mà không có trích dẫn/thừa nhận tác giả hoặc nguồn tư liệu của những nội dung đã sử dụng. Đạo văn là một lỗi vi phạm về tiêu chuẩn đạo đức khoa học và luật sở hữu trí tuệ.

  1. Các hình thức đạo văn

Đạo văn được thể hiện ở các hình thức sau:

- Sử dụng số liệu sẵn có của các tác giả khác mà không nêu rõ nguồn và tác giả;

- Cung cấp không chính xác về tác giả, nguồn của thông tin được trích dẫn (ví dụ: thông tin của tác giả A nhưng người viết ghi nguồn trích là tác giả B; nguồn thông tin là từ bài viết chưa được xuất bản nhưng lại được ghi dưới dạng bài báo, sách đã xuất bản);

- Sao chép quá nhiều từ một công trình (mặc dù có chỉ ra nguồn trích) để hình thành một phần lớn công trình của mình (dung lượng chiếm tỷ lệ trên 25% nội dung tác phẩm) hoặc diễn giải đoạn văn, nội dung trong sản phẩm của người khác bằng ngôn ngữ của mình mà không dẫn nguồn tác phẩm được sử dụng;

- Sử dụng sản phẩm học thuật của tác giả khác viết bằng tiếng nước ngoài và dịch ra tiếng Việt hoặc ngược lại để tạo thành tác phẩm của mình mà không chỉ rõ nguồn thông tin về tác phẩm;

- Sử dụng hơn 30% những công trình của mình đã công bố vào những sản phẩm học thuật mới do mình là tác giả hoặc đồng tác giả mà không ghi rõ nguồn, gọi là tự đạo văn;

- Sử dụng các ứng dụng trí tuệ nhân tạo để viết toàn bộ hoặc một phần tác phẩm của mình;

- Những hình thức khác theo quy định của pháp luật.

  1. Các yêu cầu cơ bản để tránh lỗi đạo văn

- Bài báo khoa học gửi đến Tạp chí Khoa học Ngôn ngữ và Văn hóa phải là sản phẩm gốc, chưa từng được công bố trên bất kỳ ấn phẩm nào khác hoặc không đang trong quá trình xét duyệt ở bất kỳ tạp chí nào khác;

- Các nội dung phải là công trình nghiên cứu mới, không sao chép hoặc sử dụng lại nội dung từ các nguồn khác mà không có trích dẫn;

- Trích dẫn đầy đủ khi sử dụng thông tin của các tác giả khác theo quy định về trích dẫn trong Thể lệ của Tạp chí (xem Thể lệ Bài gửi)

- Tự viết các ý tưởng và sản phẩm khoa học bằng văn phong của chính mình, không sao chép và không ứng dụng trí tuệ nhân tạo vào trong bài viết;

- Để tránh vi phạm lỗi đạo văn, tác giả cần tự kiểm tra đạo văn trước khi nộp bài chính thức.

  1. Phát hiện và xử lý lỗi đạo văn

Để kiểm tra và phát hiện các lỗi đạo văn, Ban biên tập Tạp chí Khoa học Ngôn ngữ và Văn hóa sử dụng các phần mềm kiểm tra và rà soát.

Các bài báo gửi đăng Tạp chí Khoa học Ngôn ngữ và Văn hóa có phát hiện đạo văn sẽ được xử lý dựa trên các mức độ như sau:

- Trường hợp đạo văn nhẹ (tỷ lệ trùng lặp dưới 15%, không cố ý): Tác giả được yêu cầu chỉnh sửa bài viết, bổ sung trích dẫn và nộp lại bài báo để Ban Biên tập xem xét.

- Trường hợp đạo văn trung bình (tỷ lệ trùng lặp từ 15-30% hoặc sao chép ý tưởng không trích dẫn): Ban biên tập từ chối xét duyệt. Tác giả có thể nộp lại bài viết đã sửa đổi nhưng sẽ phải trải qua quy trình phản biện mới.

- Trường hợp đạo văn nghiêm trọng ( tỷ lệ trùng lặp trên 30% hoặc sao chép toàn bộ): Từ chối đăng bài và đưa vào danh sách từ chối đăng bài của Tạp chí.

- Trường hợp tự đạo văn: Từ chối đăng bài.

- Trường hợp bài báo đã được xuất bản nhưng bị phát hiện đạo văn: Tạp chí sẽ rút bài kèm theo thông báo công khai chính thức về việc rút bài. Ghi nhận hành vi vi phạm của tác giả vào hồ sơ Tạp chí.

  1. Hiệu lực thi hành

- Quy định này có hiệu lực kể từ ngày ban hành và áp dụng đối với tất cả các bài báo gửi đến Tạp chí Khoa học Ngôn ngữ và Văn hóa;

- Các tác giả khi nộp bài đồng nghĩa với việc đồng ý tuân thủ các quy định này;

- Mọi thắc mắc hoặc khiếu nại liên quan đến quy định này sẽ được Ban Biên tập giải quyết theo thẩm quyền.